Nỗi cô đơn của sếp!

"Tôi làm sếp ở một tập thể không nhỏ cũng không lớn, nhưng đủ làm tôi nếm trải sự cô đơn mỗi lúc một tăng trong cuộc sống và công việc hàng ngày. Những lúc đó, chỉ biết ước ao được bỏ mặc tất cả chiến lược, kế hoạch, chương trình… đang chạy để được vùi mình vào chăn hay trốn biệt ở đâu đó cho yên. Nhưng mình nào có làm được như vậy, đành phải ôm nỗi buồn, nỗi đau của mình bước vào nơi làm việc với tư thế hiên ngang mà lòng ngổn ngang." Đây là tâm sự của một Phó giám đốc Marketing, Ngân hàng Đông Á. Đúng là làm sếp cũng có nhiều cái khổ.  Tài chính doanh nhiệp xin đăng lại để chia sẻ cùng bạn đọc.

Trong một buổi phỏng vấn tuyển dụng nhân sự cho Phòng Marketing, tôi đặt câu hỏi: “Mục tiêu nghề nghiệp của em trong 5 năm tới là gì?”. Thí sinh được phỏng vấn không chần chừ trả lời ngay: “Em muốn mỗi sáng được bước vào một phòng làm việc riêng. Điều đó có nghĩa là, em muốn trở thành một người quản lý”.

Câu trả lời của bạn thí sinh này thật đơn giản và dễ hiểu. Chúng ta, những người đi làm, ai cũng mong muốn trong một khoảng thời gian nào đó được sở hữu một thứ gì đó cho riêng mình. Và một khoảng không gian riêng, một bàn làm việc riêng - chứng tỏ một vị trí lãnh đạo. Đây có thể cũng là mong ước của nhiều người, trong đó có tôi. Nhưng khoảng trời riêng trong công việc ấy, tôi hiểu rằng cũng đồng nghĩa với sự cô đơn trong khoảnh khắc nào đó.

T
ôi là một quản lý cấp trung. Ba năm qua, tôi bước vào công tác quản lý thực thụ bằng việc lãnh đạo Phòng Marketing với dao động trên dưới 15 người. Một tập thể không nhỏ cũng không lớn, nhưng đủ làm tôi nếm trải sự cô đơn ngày càng tăng trong cuộc sống và công việc hàng ngày.

Cô đơn là khi yêu cầu của sếp lớn và mong muốn của nhân viên quản lý trực tiếp không trùng nhau. Nhân viên đề xuất kế hoạch như thế này, sếp muốn triển khai kế hoạch theo một cách khác. Mình đánh giá rất cao ý tưởng và đề xuất của nhân viên, nhưng mình cũng thấu hiểu lý do vì sao sếp lại muốn như thế. Có những vấn đề thuộc về chiến lược không thể chia sẻ cùng nhân viên, chỉ biết bắt các bạn làm mà không thể giải thích được rõ ràng. Cuối cùng thì việc cũng xong, nhưng kèm theo đó là sự không thoải mái của nhân viên khi bị bắt làm theo kiểu “không chuyên nghiệp”. Nỗi niềm biết tỏ cùng ai.

Cô đơn là khi phải ra một quyết định cho nhân viên nghỉ việc, chuyển phòng ban công tác, cho nghỉ hưu sớm… vì một lý do nào đó. Ai cũng muốn tuyển dụng và giữ cho mình những nhân viên giỏi. Khi đội ngũ của mình không giỏi, để đảm bảo cho công việc được chạy một cách tốt nhất, mình buộc phải thay người cho dù rằng nhân viên đó trong mối quan hệ đời thường thân thiết với mình như ruột thịt.

Đây có lẽ là những quyết định vô cùng khó khăn của một người làm quản lý, khi “bên tình bên việc” không thể đem lên bàn cân như cân miếng thịt bó rau ngoài chợ.

Cô đơn còn là khi những vấn đề, nỗi niềm riêng tư không thể chia sẻ, bộc lộ. Ai cũng biết, làm lãnh đạo không phải là quản lý về công việc, mà còn là lãnh đạo tinh thần của mọi người. Chính vì vậy mà nỗi buồn, thất vọng, đau đớn gì đó của riêng mình phải cất giấu sâu thẳm vào trong, để bao giờ cũng rạng rỡ và đầy nhiệt huyết trước mặt mọi người. Tất nhiên, có ai giỏi đến mức che giấu được kỹ càng những cảm xúc và tâm trạng đó đâu. Nhân viên ít nhiều rồi cũng sẽ nhận ra, nhưng cái tính “bà tám”, nhỏ to tâm sự phải đành cất sang bên, tự giải quyết nỗi buồn của riêng mình chứ không thể để lây lan sang nhân viên được.

Những lúc đó, chỉ biết ước ao được bỏ mặc tất cả chiến lược, kế hoạch, chương trình… đang chạy để được vùi mình vào chăn hay trốn biệt ở đâu đó cho yên. Nhưng mình nào có làm được như vậy, đành phải ôm nỗi buồn, nỗi đau của mình bước vào nơi làm việc với tư thế hiên ngang mà lòng ngổn ngang.

Cô đơn, còn là những buổi ở lại làm việc muộn một mình. Những đề xuất tăng lương, những chính sách nhân sự, những kế hoạch mới… thường được suy ngẫm và viết trong lúc này. Những thứ cần phải nghiền ngẫm và viết xuống, thì chỉ có thể được làm khi văn phòng không có một ai. 8 tiếng đồng hồ trong ngày, chỉ đủ để nghe điện thoại, trả lời email, ký tá văn bản giấy tờ, họp hành.

Nhân viên mình, trẻ trung, xinh đẹp, em thì đi chơi với người yêu, em thì chạy vội về chồng con đang đợi, em thì đi tập thẩm mỹ hay thể hình, em thì đi học Anh văn, em thì tụ tập nhậu nhẹt với nhóm bạn nào đó… Từng bạn ra về với những niềm vui riêng, còn lại một mình với đầy ắp những dang dở. Cô đơn tràn về.

Cuộc sống là một sự được mất rất công bằng và sòng phẳng mà đôi khi, không phải được cái này mất cái kia mà ngay trong một vấn đề đã tồn tại hai mặt của nó. Cô đơn, âu cũng là cả được và mất cho những tham vọng bản thân, những thành công đạt được và những trải nghiệm cuộc sống. Và khi bắt đầu ở vai trò nhà quản lý, tôi đã hiểu thế nào là sự cô đơn.

( Nguồn: http://vnexpress.net/GL/Kinh-doanh/Kinh-nghiem/2010/10/3BA2233C/)

32/Để lại bình luận

NỘI QUY KHI BÌNH LUẬN :
» Không sử dụng từ ngữ thô tục, thiếu văn hoá, gây mâu thuẫn; Không bàn luận chính trị, sắc tộc.
» Được chém gió thoải mái nhưng Không được Spam.
» Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu để mọi người dễ đọc
» Mọi thắc mắc xin liên hệ qua Email: info@taichinhlinhhoat.com,

Cảm ơn bạn đã chia sẻ!

  1. vovanvinhna@gmail.com
    Trước tiên xin chúc mừng anh đã thành đạt trên con đường của mình. Tôi thấy thật ngưỡng mộ anh.
    Nhưng cũng phần nào cảm thấy nỗi cô đơn đâu đó của những người làm xếp. Tôi là một nhân viên bình thường nhưng lại thường xuyên gặp xếp của tôi ở ngoài giờ ví dụ như sau giờ làm, ngày nghỉ. Tôi khẳng định một điều là tôi không hề có ý nghĩ là cố làm thân và để nịnh xếp. Nhưng tôi nghĩ một điều rất đơn giản làm người ai cũng có những nhu cầu giao lưu, quan hệ bạn bè. Nhưng điều tôi cảm thấy buồn là những nhân viên khác họ lại không nghĩ như vậy, vì một điều đơn giản là chơi với nhau xếp - nhân viên vui vẽ, thoải mái nhiều người nhìn vào họ thấy khó ưa. Vậy nhiều lúc anh cũng cảm thông cho nhân viên như bọn em. nhiều lúc thấy xếp buồn, một mình muốn chia sẽ lắm chứ nhưng....... sau đó sẽ nãy sinh bao nhiêu chuyên

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh10/12/10 15:26

    các bác cho em hỏi sao lâu giờ em không vào được trang saga.vn vậy nhỉ

    Trả lờiXóa
  3. Nặc danh17/1/11 17:23

    Tôi hết sức đồng cảm với bài viết này...
    Bao nhiêu năm nay, mới đọc được từ bạn... chính nỗi lòng của tôi - một người... hổng thích làm sếp nữa nhưng vẫn cứ phải làm sếp. Thôi thì, xem như là cái nợ về nghề nghiệp vậy bạn ơi...
    Than ôi,

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh19/2/11 22:59

    hongloan3004@gmail.com
    anh ah trong cuoc sông ko co cai gi hoàn hiện cả đâu anh.dúng là moi nguoi 1 hoàn cảnh đói với anh thì anh nghĩ lam nhan vien thich hon co the di choi cung voi nguoi iu hay gia dinh bat cu nhung thu gi ho thjch vi ho it rang buoc cong viec, con doi voi nhan viên thì họ lại nghĩ khác họ nghĩ anh có mọi quyền hành thjch làm thì làm còn khong thjch làm thì thôi+ anh hay luon nghiem tuc trong công việc chính vì thế mà mọi nhân viên đều cảm thấy sợ anh họ ít chia sẽ với anh vì họ sợ anh sẽ nghĩ họ nịnh anh.anh ah anh hãy thử 1 lan trai nghiem di anh, anh hãy dành 1 chút time của minh cùng nhau đi ăn uongs với các nhân viên của anh đi, hãy cúng nhau chia sẻ những áp lực của nhau,cũng như anh có thể đồng cảm những gi mà họ có và họ cũng có thể đồng cảm cho anh những gì anh ddag có.đời người ko là nhiêu đâu anh anh hãy trân trọng và tim kiem nhung j minh dag va chua co anh ah,anh dung song 1 cách tham kin nua no ko giup dc j cho anh dau,anh hãy tap cach giao luu với nhung nhân vien của mnih dj anh ah ho se giup anh vuot ưa nhung co don ma anh dg chiu dung do.co lẽ nung loi em noi rat la vo nghia doi voi anh nhung em da gianh tat ca time minh co de viet cho anh do hay co len anh nhe.neu nhu 1 ngay nao do anh cam thay met moi snh hay nhin truoc guong minh nhe va dung tay keo 2 ben má của anh xuong và lè lưỡi ra luc do anh se cam nhan dc nhung j em dg noi(co fai anh nghi em wa ngoc fai ko anh,em hay thuong lam nhu the nung khi em bun do) co lên!!! (đung voi cam on em nhe hjhjhj)

    Trả lờiXóa
  5. Nặc danh3/3/11 10:54

    Có thể đánh đổi mà anh.

    Trả lờiXóa
  6. Nặc danh18/3/11 10:31

    e thay cac a lam sep co rat nhieu ap luc nhung su that co le vi la nguoi lanh dao nen cac a mang mot ve ji do rat cung nhac, nghiem tuc khien moi nguoi muon gan nhung cung thay so a hay tao cho minh nhung niem vui ,hay mo long voi moi nguoi co rat nhieu nguoi ban san sang giup do a va chinh ho co the la nhuoi mang den cho a nhung niem vui moi, e cung co mot ong a trai lam xep doi luc a y cung rat lanh lung va lam cho e cam thay kha so khi den gan mac du a y la mot nguoi rat tot. E chuc a luon thanh cong hay mo long minh a nhe va nhin cuoc song nay tich cuc hon anh a, cuoc song la mot chuoi su viec co the la kho khan ,co the la vat va, va doi khi co the la rat buon voi nhung viec ma nguoi ta phai vuot qua nhung cai chinh chung ta deu phai co gang va nhin no bang con mat tich cuc niem vui ko bao gio tu den ma ta phai tu tim kiem no,do la ban linh de ta tu di tim nhung dieu thu vi trong cuoc song do a. Chuc a luon vui ve va thanh cong

    Trả lờiXóa
  7. Mình rất đồng cảm với bạn.

    Trả lờiXóa
  8. Nguyen Van Thanh18/4/11 16:37

    Chang co gi phai co don ca, quan trong la do minh khong du thong minh, khong du tri tue de hoan thien cong viec nhu mong muon cua minh. Don gian la ban phai lap mot chuong trinh lam viec that tuyet voi thi chi can 6h ban se giai quyet not. Neu ban khong lam duoc dieu do hay kiem tra lai minh.

    Trả lờiXóa
  9. bài viết hay ,chả bít anh ý co bạn gái, vợ con chưa nhỉ hihi

    Trả lờiXóa
  10. Không ngờ website này được xây dựng trên nền Blogspot

    Trả lờiXóa
  11. em ko biết cuộc sống riêng tư của anh như thế nào!nhưng em đồng cảm được 1 phần nỗi cô đơn của anh.chính vì sự đồng cảm đó mà em đã yêu sếp của mình,chuyện mà em nghĩ sẽ ko bao giờ có khi em đi làm.anh ấy cũng làm ở lĩnh vực tài chính nên áp lực công việc rất cao, bên cạnh đó với sự đổ vỡ hạnh phúc gia đình và 1 quá khứ tuổi thơ buồn khiến anh ấy luôn lạnh lùng, xa cách. Đôi khi là bất cần, từ khi hiểu anh ấy nhiều hơn thì điều đó cũng tỉ lệ thuận với tình yêu em dành cho anh ấy. Em luôn muốn anh ấy được hạnh phúc, vui vẻ dù rằng bất cứ ở đâu, khi nào. Và em biết anh ấy cũng có tình cảm với em nhưng ko nhiều như tình cảm của em dành cho anh ấy.chúng em cũng từng có những phút giây rất hạnh phúc nhưng nó có thể mất bất cứ lúc nào bởi vì đối với anh ấy công việc là trên hết. Em còn khá trẻ cộng với sự lớn lên trong cuộc sống đơn giản ở nông thôn khiến em ko thể hiểu hết những phức tạp bởi cuộc sống thành thị, em chỉ biết yêu anh ấy bằng 1 con tim chân thành, ngây thơ và cuồng nhiệt bất kể chênh lệch về tuổi tác (anh ấy lớn hơn em 11 tuổi ), ko là quá lớn nhưng vì ba má em còn rất trẻ, má em lớn hơn anh ấy chỉ 11 tuổi, và anh ấy đã trải qua 2 cuộc hôn nhân trong khi em mới 23t chưa có sự trải đời. yêu anh ấy nhưng em ko dám thổ lộ cùng ai vì em biết sẽ có nhiều ý kiến trái chiều, và vì xung quanh anh ấy luôn có nhiều cô gái đẹp mặc dù anh ấy ko đẹp trai.em chỉ biết ôm ấp tình yêu của riêng mình và gặm nhấm nỗi đau 1 mình những lúc buồn. Em từ bỏ 1 người yêu em hơn cả bản thân để chọn lấy 1 người có thể không thuộc về em, vì em cảm nhận được đó là tình yêu... dù sau này có thể không cùng nhau đi chung 1 con đường nhưng em luôn mong anh ấy luôn hạnh phúc, vui vẻ bất cứ ở đâu, bất cứ khi nào...bởi vì hạnh phúc của anh ấy cũng chính là hạnh phúc của em.

    Trả lờiXóa
  12. Nặc danh1/8/11 10:39

    Chào anh!!!
    Rất vui được chia sẽ cùng anh về những nỗi cô đơn mà anh trải nghiệm từ cuộc sống. Em cũng phần nào hiểu được những nỗi cô đơn ấy. "Cuộc sống là một sự được mất rất công bằng và sòng phẳng mà đôi khi, không phải được cái này mất cái kia mà ngay trong một vấn đề đã tồn tại hai mặt của nó".Em có một cách này rất hay nó có thể giúp chúng ta lấy lại sự cân bằng trong cuộc sống một cách thoải mái vui vẻ và hạnh phúc. Điều này có vẻ như không thể nào đúng không anh, nhưng hiện tại đã có rất nhiều người làm được điều này, và em cũng dần dần hoàn thiện bản thân mình qua phương pháp này. Không biết anh có muốn biết về điều này không nhỉ! Hy vọng anh không còn cô đơn nữa nhe!!!
    LH: Võ Thị Mỹ Tuyên
    Mail: vothimytuyen@yahoo.com
    Phone:01678.288.298

    Trả lờiXóa
  13. Gửi Xux,u Tuyên: Cảm ơn bạn đã chia sẻ những cảm xúc của mình. Đôi khi chia sẻ được cũng sẽ làm cho cuộc sống bớt căng thẳng hơn ha. Tuyên: có cách gì e chia sẻ nhé. Thanks

    Trả lờiXóa
  14. "Cô đơn là khi phải ra một quyết định cho nhân viên nghỉ việc, chuyển phòng ban công tác, cho nghỉ hưu sớm…"
    Cái này thì em cũng hiểu lắm

    Trả lờiXóa
  15. Mình rất đồng cảm với bạn vì mình cũng đang ở trong trạng thái như bạn. Rất nhiều bạn nói tại sao không hòa đồng với nhận viên, đi ăn uống chơi bời này nọ. Cuộc sống mà bạn, mình là sếp dễ dãi thì lại không được việc. Quyền lợi của sếp và nhân viên là trái ngược nhau. Hơn nữa, ngoài công việc thì mối quan hệ tình cảm cũng phức tạp không kém. Nhân viên thân thiết với nhau không sao. Làm sếp thân thiết với người này hơn người kia là mọi người lại nghĩ ngay đến việc thiên vị này nọ. Ngay trong cách nói năng cũng phải "chuẩn chỉ" hơn vì nhiều khi mình muốn nói đùa mọi người lại nghĩ mình nói thật...Tóm lại, mình cũng thấy mệt mỏi, và hơn một lần ước giá mình được là nhân viên...

    Trả lờiXóa
  16. Nặc danh5/10/11 13:01

    anh a o tren doi nhieu nguoi uoc mo dk nhu anh lam do co the coi day la niem hanh phuc voi a nhung o moi vi tri se co nhung kho khan va noi buon rieng ma kho co the noi thanh loi nhung neu biet chia se va gan gui voi moi nguoi thi moi viec se de dang hon rat nhieu do

    Trả lờiXóa
  17. Đọc bài này xong thấy thông cảm cho sếp hơn, nhưng nhiều lúc ghét sếp ghê

    Trả lờiXóa
  18. Trước tiên, tôi đồng cảm với bạn...
    Thứ hai, bạn hãy sắp xếp thời gian, 1 lần 1 tuần đi chơi với người thân (ai thì tùy tâm trạng bạn lúc đó), bạn sẽ tìm được sự cân bằng không nhiềuu thì ít trong cuộc sống.
    Chào bạn
    Hân
    thieuhuann@yahoo.com

    Trả lờiXóa
  19. Bản thân là một nhân viên, em rất hiểu tâm trạng của người làm sếp, nếu mình hòa đồng, vui vẻ với mọi người thì lại mất hết cái uy của người làm sếp. Nhưng chính em lại vô cùng thích nói chuyện tiếp xúc với những người thành đạt. Nếu anh mà là sếp của công ty em thì tuyệt quá.

    Trả lờiXóa
  20. Đọc những gì bạn viết, tôi thấy bạn giống hệt bạn của tôi. Bản thân tôi cũng là quản lý cấp trung, cũng trong lĩnh vực tài chính ngân hàng như bạn. Bạn hãy xem có phải đã quá ôm đồm không, hay bạn không tin nhân viên? Tôi khi bước vào cơ quan là người của công việc. khi ra khỏi cơ quan tôi là người của xã hội và gia đình. Ai cũng có bạn và có thể chia sẻ mọi vông việc. Bạn hãy mở lòng là thấy đời không cong cô đơn nữa đâu, trừ khi gia đình bạn không được hạnh phúc. Hãy xem lại bản thân và điều chỉnh để thích nghi.

    Trả lờiXóa
  21. chú ơi! chú không cô đơn đâu! thật mà.vì xung quanh chú luôn luôn có người quan tâm, để ý tới chú đấy! tại chú không nhận ra thôi.chú thử gạt bỏ mọi lo âu qua 1 bên và mở lòng đón nhận mọi người quanh chú đi, sẽ rất tuyệt đấy!thử nói bông đùa 1 ,2 câu gì đó với nhân viên nà, hay thân thiên hơn với mọi người xung quanh. rồi chú sẽ thấy rất khác.

    Trả lờiXóa
  22. cảm ơn các bạn đã chia sẻ, nhưng sao có người gọi mình là chú nhỉ, chắc già quá rôi :)

    Trả lờiXóa
  23. Thu Hương17/11/11 22:50

    Xin chao a!
    hi có lẽ vấn đề lúc này đó là xây dựng một tổ ấm cho mình thôi a. Khi đó chăm lo cho gia đinh và quản lý tốt công việc thì còn đâu mà cô đơn nữa.Nhưng có cái là với danh"sếp" thi tìm bạn vừa dễ lại vừa lo chút xíu, ngoại giao tốt rồi nhưng không biết người đó có thật lòng với mình không hay chú y mạnh hơn đến hầu bao và chức vụ.
    Nhưng dù sao đăng tâm sự mình lên rồi thì chắc có nhiều người muốn kết bạn với a đó.
    Hãy chia sẻ và giúp đỡ mọi người bất cứ lúc nào có thể và đừng quên cười nhiều nhé a!
    huongnbk@yahoo.com

    Trả lờiXóa
  24. Thu Hương17/11/11 22:51

    Xin chao a!
    hi có lẽ vấn đề lúc này đó là xây dựng một tổ ấm cho mình thôi a. Khi đó chăm lo cho gia đinh và quản lý tốt công việc thì còn đâu mà cô đơn nữa.Nhưng có cái là với danh"sếp" thi tìm bạn vừa dễ lại vừa lo chút xíu, ngoại giao tốt rồi nhưng không biết người đó có thật lòng với mình không hay chú y mạnh hơn đến hầu bao và chức vụ.
    Nhưng dù sao đăng tâm sự mình lên rồi thì chắc có nhiều người muốn kết bạn với a đó.
    Hãy chia sẻ và giúp đỡ mọi người bất cứ lúc nào có thể và đừng quên cười nhiều nhé a!
    huongnbk@yahoo.com

    Trả lờiXóa
  25. cảm giác đó rất đáng sợ..thật đấy...đôi khi buồn đến nỗi mà chẳng biết mình đang làm gì,nghĩ gì...không biết mình là ai...chỉ biết rằng trong lòng cứ buồn..không biết dùng từ gì để diễn tả cả..lắm lúc ngồi đó nhưng nước mắt cứ rơi...mà chẳng hiểu vì sao...rồi lau nước mắt và lại làm việc...với hy vọng ngày mai trời lại sáng....

    Trả lờiXóa
  26. Nặc danh29/11/11 08:14

    "...gió sớm mai thổi đi bốn phương..."

    Trả lờiXóa
  27. Nặc danh26/12/11 10:38

    đọc những tâm sự của anh em đã cảm nhận được phần nào cuộc sống của những người làm sếp.Bản thân em đang là sinh viên năm thứ 3 của trường học viện tài chính em đã ấp ủ trong lòng ước mơ 1 ngày nào đó em cũng được làm sếp bởi em đi theo tiếng gọi của sự thành công đi theo ánh hào quang rất đẹp đó.Em luôn tưởng tượng ra hình ảnh của mình 10 năm sau có thể là 1 nữ giám đốc thật thành công thật tuyệt vời chính điều đó đã khiến cho em học tập không ngừng nghỉ mà vượt qua mọi khó khăn vì em biết mình vẫn có những niềm vui nho nhỏ nuôi dưỡng cho ước mơ cho niềm đam mê của mình để có thể phần nào vơi bớt đi nỗi cô đơn trong công việc.Cảm ơn anh đã cho em 1 tâm lý vững vàng hơn trên con đường hành trình tới ước mơ của mình. Chúc anh thành công nhiều hơn trong sự nghiệp của mình!

    Trả lờiXóa
  28. Nặc danh26/12/11 10:40

    phamphuongthomaof@gmail.com

    Trả lờiXóa
  29. thơm_hvtc26/12/11 10:47

    phamphuongthomaof@gmail.com
    cảm ơn anh đã cho em hiểu thêm phần nào cuộc sống của những người làm sếp .bản thân em hiện đang là sinh viên năm thứ 3 của học viện tài chính từ lâu em đã mơ ước sau này mình sẽ làm 1 nữ doanh nhân thành công.Em luôn nghĩ về nó và tưởng tượng ra hình ảnh của mình 10 năm sau như thế nào.chính điều đó đã làm cho em vượt qua những khó khăn tren con đường đi tới ước mơ của mình.nhưng em luôn tin rằng đằng sau nỗi cô đơn của những người làm sếp luôn có những niềm vui nho nhỏ dủ sức cho mình vượt qua được những khó khăn trưỡc mắt.Cảm ơn anh vì đã cho em 1 chút gì đó tâm lý vững vàng hơn khi em chinh phục ước mơ của mình.chúc anh thành công hơn trong sự nghiệp của mình!

    Trả lờiXóa
  30. chào bạn ! đúng vậy giữ hai cấp bật có một khoảng trống vô hình,sếp càng bự thì càng cô độc và dể lạc lối. cái nào cũng có cái giá của nó.vì vậy mình mới khâm phục Ong Obama. nói vậy cũng đủ hiểu và mình mong bạn luôn tiẹn tới vững vàng vì trèn bạn còn sếp sếp và sếp sếp sếp ...;)

    Trả lờiXóa
  31. hey. sếp nào mà chẳng cô đơn.hic

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

NỘI QUY KHI BÌNH LUẬN :
» Không sử dụng từ ngữ thô tục, thiếu văn hoá, gây mâu thuẫn; Không bàn luận chính trị, sắc tộc.
» Được chém gió thoải mái nhưng Không được Spam.
» Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu để mọi người dễ đọc
» Mọi thắc mắc xin liên hệ qua Email: info@taichinhlinhhoat.com,

Cảm ơn bạn đã chia sẻ!